Đi dạ vòng trong phòng... Phát hiện giờ hầu cả tất cả đồ dùng hằng ngày cũng hả chuẩn mực bị thỏa đáng. Không giàu thiếu dẫu là một kiện... Thậm chí hết đồ vệ hoá cuộc nhân đều hẹp đủ...
xem phim >> vòng xoáy cuộc đời
Lâm Dịch cùng bất đắc dĩ lắc đầu... Quán quân thết đãi ngộ, thực đúng là... Không tồi...
- Xem như là, phai đơn bước tính tình đơn bước. Ít nhất hoàn cảnh chốn nà cũng chớ tồi...
Đối cùng người như Lâm Dịch trường đoản cú bé thoả huých lặng tĩnh song nói. Hoàn cảnh xung quanh vô với phù hợp ý hắn...
...
Trong một dọc nhà khác to hơn chớ tiền gấp mười dò sánh với chốn Lâm Dịch! Ngoại ngoại trừ bồn hoa, thậm chấy còn giàu hết hòng nước, núi giả, đình, các, tiểu tạ ... Hoàn cảnh rất tốt.
Lưu Dương đứng ở trước cửa, đợi đợi.
Không bao lâu,cửa mở ra, một gã kệ thây trang phục người hòng luôn xuất hiện.
- Lưu lão sư, tiệm cả biếu mời ngài vào.
Lưu Dương nhẹ gật đầu, liền cất bước bay vào.
Đi trải qua đàng mòn uốn lượn, kinh qua sang đình các tiểu tạ, phăng tới nội đường.
Chính giữa, đơn đứng tuổi ngồi luôn ngắn trước mặt hắn.
- Hiệu trưởng, min đã trở về.
Lưu Dương khẽ khom người nói.
Trên phương diện người đứng tuổi vỡ lở ra nụ cười hiền hòa nói:
- Tiểu Lưu, thoả trở lại rồi sao? Ha ha, ngồi đi. Khổ sứ mày rồi? Ha ha, việc chiêu đổ thuận nướu chứ?
Lưu Dương tùy ý tầm cái ghế ngồi xuống, với thì gật đầu cười, nói:
- Chiêu đâm hết hết thảy xuôi lợi, giờ ta muốn báo đại cáo với hiệu trưởng ngài đây.
Người luống tuổi gật đầu cười nói:
- Ân, tiền nói rứa thôi. Có kiếm thắng mầm đuối nà tốt không?
Lưu Dương gật đầu cười nói:
- Đâu tiền tốt, quả thực là quá tốt. Hiệu trưởng, mỗ lại tìm kiếm cho ngài thêm một Lang Sa nữa.
Nghe nói vậy,trên bình diện người trung niên lập tức chựng sờ! Chợt rồ hử nói:
- Thật sự?
Lưu Dương gật đầu nói:
- Thiên chân vạn xác! Hắn gã là Lâm Dịch, thông sang quan lại kề của ta, tiểu tử này tiệt đối là một cực kì gắng thiên giỏi chẳng kém Lang Sa !
- Ha ha! ... Thật được quá, thực tốt quá!
Người trung niên lập tức cười lớn. Đối đồng ánh mắt Lưu Dương, nghỉ trăm phần tín nhiệm. Nếu không, dùng thiệt lực 'Ngũ môn' đội viên của Lưu Dương, đả biết bao nhiều thể đem một giống tốp ngũ bay ra ngoài đây? Chính là do bởi vì ánh mắt hắn độc đáo!
Thật lâu sau, mới hỏi nói:
- Như vậy, hẵng sắp tập cho y đoạn chưa?
Lưu Dương cười nói:
- Đã sắp xấp đoạn xuôi. Tại 'Khu Tinh Anh' .
Người đứng tuổi thoả mãn gật đầu cười nói:
- Không sai, chả sai... Loại người tài tài nè nhất toan phải cầm cố lấy. Ai nha, nhỉ mi nói như vậy... Ta thực đúng là nhiều chút chẳng dạng chờ đợi xuể muốn gặp gỡ sớm cái đặng đòi là 'Tuyệt cầm cố thiên tài' nào , ha ha...
Cuối cùng, lại nhịn chớ đặng lớn tiếng mở cười.
Lưu Dương cười nói:
- Ngài sẽ được gặp sớm thôi.
Người trung niên thoả mãn gật đầu, sau đó giỏi cười hỏi:
- Ngoại trừ cái tuyệt vời thế thiên tài này, đang có mống non nà được không?
Nghe vậy, Lưu Dương cười càng mừng vẻ hơn .
- Lần nè giàu dạng nói là phứa mùa hoạch. Ngoại trừ Lâm Dịch, còn nhiều đơn tên 19 tuổi cũng hẵng khai 'Hưu môn' và hai cái mậm mát có sức lượng kia thể đạt đến ngoài 2000 lợi mạt.
Người luống tuổi tức khắc mở to hai mắt nhìn, lại lần nữa phá lên cười:
- Ha ha, tốt, tốt! Không nghĩ tới một cái thành Hi Á nho bé lại xuất giờ có mống non thế! Ha ha...
Lưu Dương cũng bật cười.
Thật lâu người trung niên nhân mới nói:
- Rất tốt. Những mậm đuối nào nhất toan giả dụ bồi dưỡng khảm thận...
Lưu Dương cười nói:
- Đó là từ bỏ nhiên...
Sau đó hai người lại cười nói một hồi, nụ cười Lưu Dương trên bình diện muộn rãi thu lại, trầm giọng nói:
- Còn giàu chuyện min muốn báo cáo ngài ngay.
Chứng kiến biểu bại lộ trên mặt Lưu Dương, hiệu trưởng giàu tẹo díu mày, nói:
- Làm sao vậy?
Thần nhan sắc Lưu Dương lạnh tầm đem chuyện hôm sang gặp tại phiến chả vực nói đơn lần. Lông ngươi Hiệu trưởng càng nhe chặt, nhan sắc bình diện căng cứng.
- Thân phận của đối phương thủy chung không xuể biết. Bên ta hồi ấy cố gắng yếu, hơn nữa lỡ muốn hộ ấn tân đơm đi học viện cho thành ra mỗ chọn chọn nhượng bộ.
Sắc mặt Lưu Dương căng cứng, chẳng khí nhất thời tang thành thử nghiêm túc.
Hiệu cả sau khi hén đoạn gật đầu, nói:
- Ngươi làm rất đúng. Đối phương cường thế, chống lại cũng chỉ là hy đơm vô ích lợi song thôi.
Trầm ngâm một chốc sau liền tầy tù gật đầu nói:
- Ta biết rồi. Ta tức khắc phe người phai thăm dò... Ta muốn trông đơn chút, đối xử phương tới tột đồng là dốt thánh phương nào. Rõ ràng đem Tông Phạm mỗ như chớ có gì!
Nói xong xuôi lời cuối cùng, trong suốt mắt văng ra một vòng hàn mang...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét